🎯 GUILLEMOT DỌA: “BẠN GÁY MẠNH ĐỂ ĐÁNH RÉP?”
Trong bản trình bày với… nhà đầu tư, Yves Guillemot không ngần ngại gọi làn sóng online chỉ trích Ubisoft là “campaign bashing” nguy hiểm, có thể gây “thiệt hại lớn về danh tiếng và doanh thu” . Theo CEO này, cộng đồng game thủ hiện “quá nhạy cảm” với chất lượng sản phẩm – nên chỉ cần một chút trục trặc lập tức bị đào xới, bóp méo thành scandal.

🛡️ “NẠN NHÂN” KHI NỘI BỘ VẪN ĐANG BỌC LỘ TỆ NHẠM?
Công ty của Guillemot vẫn chưa nguôi sau bê bối lạm dụng tình dục, quấy rối văn phòng và phân biệt giới tính – hiện đang bị xét xử ở Pháp . Ba cựu lãnh đạo như Serge Hascoët, Tommy François và Guillaume Patrux đã bị đưa ra tòa, với cáo buộc từ cưỡng hôn tập thể đến quay clip sex nơi công sở . Guillemot thì tỏ ra đau khổ: “Chúng tôi thất bại trong việc bảo vệ nạn nhân” .
Nhưng có phải “bị công kích” hay là hệ quả tự làm mình mắc bệnh?
⚖️ PHÂN TÍCH KHÔNG THA: TẤT CẢ CHỈ LÀ NẠN NHÂN?
Guillemot tô vẽ Ubisoft như mục tiêu dễ bị tấn công vì luôn là tâm điểm, nhưng liệu việc liên tục bị phanh phui sai phạm không phải là hệ quả của một bộ máy yếu kém?
Những rò rỉ nội bộ cho thấy công ty từng “mặc kệ” để văn hoá “boys’ club” lan tràn, phớt lờ báo cáo quấy rối và di chuyển nghi phạm thay vì xử lý . Liệu có phải Ubisoft được “tấn công dồn dập” vì những gì họ đã để xảy ra?
Guillemot tuyên bố: “không nhân nhượng với toxicity” và hứa thay đổi toàn cấu trúc công ty . Nhưng thay đổi cần phải chứng minh bằng hành động chứ không phải lời nói.

🔥 CHIẾN DỊCH “BASHING” HAY LỜI GIẢI THÍCH KHIẾN NGƯỜI NGHI?
Nếu thật sự công kích là gây thiệt hại, Ubisoft chính là nguyên nhân tạo ra đòn sấm sét ấy.
Khi các nhà lãnh đạo bị xét xử liên tiếp, trách nhiệm ở đâu nếu không ở ban lãnh đạo?
Khi bị cáo buộc là kẻ “nạn nhân”, Guillemot đang né tránh điều cốt yếu: ai chịu trách nhiệm để điều này xảy ra?
✅ KẾT: PHẢI NHẬN TRÁCH NHIỆM TRƯỚC KHI THAN VÃN
Ubisoft có quyền đứng lên đòi bảo vệ danh tiếng, nhưng khi nội bộ ngập scandal, lời nói “chúng tôi là nạn nhân” chỉ là màn diễn nếu không kèm cải tổ triệt để. Tiểu thuyết "bị công kích" chỉ có giá trị khi nhà viết tiểu thuyết tự sửa lỗi tập trước chứ không phải biện minh sau khi bị chê.