Tales of the Shire cho phép bạn tận hưởng cuộc sống Hobbit.
Với bất kỳ fan hâm mộ nào của “Chúa Nhẫn”, một trò chơi mô phỏng cuộc sống ở Shire hẳn là giấc mơ thành hiện thực. Cuộc sống của người Hobbit vốn nổi tiếng với nền văn hóa gần gũi, vui tươi: làm nông, chào hỏi láng giềng, thưởng thức bữa sáng thứ hai, bữa xế và tiệc trà chiều trong một ngôi làng thanh bình.
Tales of the Shire hứa hẹn mang đến đúng trải nghiệm đó: một lát cắt hoàn hảo của đời sống Hobbit. Tuy nhiên, dù cốt truyện đầy tiềm năng và dễ thương, gameplay lại không hoàn toàn đạt đến kỳ vọng. Ẩn sau bức tranh yên bình là một trò chơi tuy dễ chịu nhưng đôi khi lại thiếu chiều sâu và cảm giác chưa hoàn thiện.
Tales of the Shire là một thế giới “yên bình quá mức”

Trong game, bạn vào vai một người Hobbit mới chuyển đến Bywater – một ngôi làng nhỏ thuộc vùng Hobbiton, đang cố gắng được công nhận chính thức. Là cư dân mới, bạn làm quen với hàng xóm, tham gia vào cộng đồng, chăm sóc khu vườn, nấu nướng và trang trí ngôi nhà của mình.
Đồ họa của game khá dễ nhìn, không đạt mức chân thực cao nhưng đủ để tạo cảm giác dễ chịu. Mỗi nhân vật Hobbit có thiết kế và cá tính riêng, góp phần tăng chiều sâu cho trải nghiệm. Ví dụ, chim chóc sẽ đậu lên biển chỉ đường để chỉ hướng đi thay cho các mũi tên rối mắt. Bướm thì bay lượn quanh những món đồ có thể nhặt, giúp người chơi dễ phát hiện.
Tuy nhiên, bản đồ lại khá thiếu đồng nhất – có khu vực nhộn nhịp, nhưng cũng có nơi cảm giác trống trải và sơ sài
Vòng lặp gameplay – đơn giản, dễ hiểu, nhưng có phần lặp lại
Vào đầu ngày, bạn tưới cây, rồi chọn giữa việc hái lượm, câu cá hoặc nhận nhiệm vụ từ bảng thông báo. Giống như các game mô phỏng cuộc sống khác (như Stardew Valley), mỗi ngày có giới hạn thời gian, và bạn phải đi ngủ trước khi trời tối nếu không muốn ngất xỉu trên đường.
Câu cá, tuy lúc đầu khó hiểu, nhưng mang lại cảm giác hài lòng mỗi khi thành công. Có nhiều điểm câu được mở khóa dần theo tiến trình.
Nấu ăn và dùng bữa – điểm sáng đáng giá nhất

Nấu ăn trong Tales of the Shire là một kỹ năng thực thụ cần luyện tập. Không chỉ đơn thuần cho nguyên liệu vào nồi, bạn cần tìm được “điểm ngọt” cho mỗi công thức bằng cách theo dõi biểu đồ trực quan, đo mức độ hoàn hảo của món ăn. Đây là một thay đổi thú vị so với kiểu nấu ăn rập khuôn của nhiều game khác – tập trung vào cảm nhận hơn là nhớ công thức.

Mời hàng xóm dùng bữa cũng là một trải nghiệm tuyệt vời. Bạn sẽ viết thư mời, nhận thư hồi đáp ghi rõ món họ đang thèm, và chuẩn bị nguyên liệu phù hợp. Điều này tạo thêm chiều sâu cho gameplay: bạn cần chuẩn bị sẵn một nhà bếp đầy đủ nguyên liệu – đặc biệt là gia vị.
Nếu khách hài lòng, họ sẽ ăn ngon lành và không ngớt lời khen. Nếu không, họ vẫn lịch sự cảm ơn... trừ khi bạn nấu nhầm món hoàn toàn. Một lần tôi lỡ phục vụ món chua thay vì món ngọt – kết quả là bị lườm một cái lạnh lẽo. Thật không thể tin được!
Dùng bữa cũng là cách mở khóa thêm công thức, vật phẩm và bí mật – đáng để đầu tư.
Điểm trừ của Tales of the Shire: nhịp độ chậm, thiếu chiều sâu

Một số hoạt động lại kém hấp dẫn. Làm vườn khá nhàm chán do thiếu dấu hiệu rõ ràng về sự phát triển của cây trồng. Trang trí nhà cửa cũng không thú vị – đồ nội thất ít phong phú, việc di chuyển đồ (đặc biệt trên máy PlayStation) khá vụng về.
Tốc độ game quá chậm – bạn chỉ có thể đi bộ, điều này tiêu tốn nhiều thời gian trong ngày. Tương tác với các nhân vật phụ cũng hạn chế – bạn chỉ thật sự nói chuyện khi có nhiệm vụ. Điều này khiến phần lớn thời gian chơi trở nên trống trải và dễ gây buồn chán.

Mục tiêu chính – giúp Bywater được công nhận là thị trấn – cũng chưa đủ tạo động lực cảm xúc. Không có bí ẩn cần giải mã, vùng đất mới để khám phá hay vấn đề cấp bách cần giải quyết như các game cosy khác. Dù chạy tốt trên PS5, nhiều người chơi trên nền tảng khác phản ánh lỗi nghiêm trọng.
Một bức tranh yên bình trước bão giông?
Có một điều âm thầm khiến tôi khó chịu – mốc thời gian của game. Dần dần, tôi nhận ra game diễn ra không phải trong thời kỳ yên bình như tôi tưởng.
Có sự xuất hiện của Rosie Cotton khi còn trẻ, những lời bàn tán về Samwise Gamgee lớn lên, và việc Bilbo Baggins vẫn còn đang du hành – tất cả cho thấy câu chuyện diễn ra ngay trước Cuộc Tàn Phá của Shire (The Scouring of the Shire).
Nếu bạn chỉ biết đến phiên bản phim của Peter Jackson, có thể không để ý, vì đoạn này bị cắt bỏ hoàn toàn. Nhưng với những ai đọc tiểu thuyết gốc của J.R.R. Tolkien, điều này không thể không nhắc tới.
Cuộc Tàn Phá của Shire – hồi kết đau buồn
Trong chương cuối của “The Return of the King”, Frodo, Sam, Merry và Pippin trở về quê nhà để thấy Shire đã bị chiếm đóng. Luật lệ mới, công trình bị phá hủy, nước bị ô nhiễm – mọi thứ thay đổi hoàn toàn.
Bywater bị tàn phá nặng nề. Quán rượu Green Dragon bị chiếm giữ, nhà máy cối xay bị thay bằng cỗ máy xả khói độc hại. Saruman – nay lấy tên là Sharkey – đứng sau mọi chuyện. Dù Frodo tha mạng, ông ta bị Gríma giết, và Gríma cũng bị bắn hạ ngay sau đó.

Sam là người dẫn đầu khôi phục Shire – dùng món quà đất màu từ Lothlórien để hồi sinh cây cối. Đến năm 1420, Shire lại xanh tươi như xưa. Thật đau lòng khi biết rằng: nhiều người bạn hàng xóm trong Tales of the Shire sẽ bị giết (19 người), bị giam cầm hoặc bị thương chỉ trong vòng 20 năm sau. Tất cả những gì bạn và người dân Bywater cố gắng gây dựng – rồi cũng sẽ bị tàn phá.
Kết luận
Tales of the Shire là một tựa game nhẹ nhàng, lý tưởng cho ai muốn trải nghiệm một phiên bản dễ chịu hơn của Trung Địa. Nhưng hiện tại, game còn cảm giác chưa hoàn chỉnh. Bản đồ còn nhiều khu vực trống, nội dung chưa đủ sâu, các tương tác còn đơn điệu. Nhịp game đôi lúc quá chậm và thiếu sức hút khiến người chơi gắn bó lâu dài. Tales of the Shire có tiềm năng, nhưng cần được trau chuốt thêm – cả về nội dung lẫn mục tiêu cốt lõi – để thực sự tỏa sáng.
Tales of the Shire hiện đã có mặt trên PlayStation 5, Xbox Series X/S, Nintendo Switch và PC, với mức giá khoảng 31.49 USD. (Chúng tôi đã nhận được bản game từ nhà phát hành để thực hiện bài đánh giá này.)